Trong lúc chờ người tiếp theo, Lương Vân Phong tò mò hỏi: “Đội trưởng Lộ, tại sao vừa rồi anh lại hỏi anh ta về diện mạo của Nguyễn Mộng Anh vậy?”
Lộ Hạc nhấp thêm một ngụm trà, từ tốn đáp: “Tôi chỉ muốn biết thái độ thật sự của anh ta đối với Nguyễn Mộng Anh thôi.”
Lương Vân Phong có vẻ nửa hiểu nửa không, bởi hôm nay Tằng Hạo Cường quả thật đeo quá nhiều lớp mặt nạ. Có lẽ đội trưởng Lộ cảm thấy anh ta chưa thật lòng nên thêm một câu hỏi. Tuy nhiên Lương Vân Phong không thấy câu trả lời của Tằng Hạo Cường có vấn đề gì. Có vẻ anh ta là người khéo léo trong giao tiếp, lại hiểu biết về thơ ca, có vẻ là một người có thú vui tinh tế trong cuộc sống.
Tiếp theo, ba người tiếp tục thẩm vấn một nữ đồng nghiệp cũ của Nguyễn Mộng Anh. Tuy nhiên cô ấy biết về Nguyễn Mộng Anh còn ít hơn Tằng Hạo Cường. Cô ấy chỉ thường ăn trưa cùng Nguyễn Mộng Anh, còn về nơi ở hay điều kiện gia đình của Nguyễn Mộng Anh thì hoàn toàn không biết. Sau vài câu hỏi, ba người kết thúc công việc.
Lộ Hạc bước ra khỏi ngân hàng nhưng không đi về phía xe cảnh sát. Anh nhét tay vào túi áo khoác da, đứng yên lặng bên lề đường đông đúc.
Lương Vân Phong và Lâm Thao đứng bên cạnh, họ cảm thấy đội trưởng Lộ có lẽ đang suy nghĩ điều gì đó. Trước đây anh ấy luôn có thói quen suy nghĩ bất kể nơi chốn, mỗi lần đều giữ dáng đứng trầm tư không nói gì.
Bên ngoài nắng rất đẹp, vài tia sáng rực rỡ chiếu xuống mũi Lộ Hạc, nhờ bóng râm của mái hiên đối diện mà khuôn mặt sắc nét của anh hiện lên rõ ràng với những vùng sáng tối được phân chia ra. Đôi mắt anh đang tắm trong ánh nắng, phần tròng đen càng thêm sáng rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT