Khi ngồi xuống ghế, biểu cảm của Lý Mục Kiêu vẫn rất bình tĩnh. Thậm chí khi La Tiêu Quốc lớn tiếng quát mắng, hắn không hề tỏ ra hoảng sợ. Dường như hắn chỉ đến đây để làm cho có.
Điều này khiến La Tiêu Quốc tức giận không thể kìm nén, định tiến tới đánh hắn nhưng Nghiêm Xuân kịp thời giữ lấy tay anh ta: “Phó đội trưởng La, không cần phải chấp hắn làm gì...”
Khi Lý Mục Kiêu đã ngồi ổn định và ngẩng đầu lên, Lộ Hạc nhận ra ánh sáng trong mắt hắn đầy quyết đoán. Hắn có vẻ kiên định rằng mình không phạm tội, không làm sai điều gì. Có lẽ hắn vẫn xem bản thân như một người đã cố gắng "giải cứu" Nguyễn Mộng Anh.
Thực tế, những người như vậy rất khó để chạm đến được sự thật trong lòng họ. Khi La Tiêu Quốc đang mắng nhiếc, Lộ Hạc ra lệnh ngừng lại: “Để tôi hỏi.”
Lộ Hạc quyết định tự mình thẩm vấn. Anh ngồi xuống ghế, khoanh tay trước ngực với thái độ bình tĩnh: “Lý Mục Kiêu, tôi hy vọng hôm nay chúng ta có thể đối thoại một cách công bằng, không có bất kỳ lời nói dối nào.”
Đây là lời cảnh báo thân thiện mà Lộ Hạc dành cho Lý Mục Kiêu, mong rằng lần này hắn sẽ không đưa ra những lời khai giả để vụ án không rơi vào tình trạng bế tắc mới.
Lý Mục Kiêu nói một cách thản nhiên: “Đội trưởng Lộ, anh yên tâm, tôi sẽ trả lời nghiêm túc những câu hỏi của anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT