Sau khi vụ án Lý Mục Kiêu kết thúc, buổi họp sáng của đội một và đội hai tự nhiên bị hủy bỏ, Mạnh Tư Kỳ quay trở lại công việc của đội hai.
Trong hai ngày này, Hàn Trường Lâm và Đường Tiểu Xuyên từ Quảng Đông trở về, sau khi trở lại, mọi người ngồi trong phòng họp gặp nhau, trước tiên anh ấy đã khen ngợi biểu hiện của ba người trong vụ án Lý Mục Kiêu. Anh ấy nói ở Quảng Đông đã nghe về vụ việc ở đây nhưng không thể rời đi, khi gấp rút trở về thì vụ án đã được phá một cách suôn sẻ rồi.
Cuối cùng anh ấy còn đặc biệt khen ngợi một câu: “Tôi nghe nói cuối cùng vẫn là Tiểu Mạnh phá được vụ án.”
"Đúng vậy, đội trưởng Hàn, Tư Kỳ thật sự đã làm rạng danh đội hai của chúng ta, anh không biết lúc đầu La Tiêu Quốc kiêu ngạo thế nào đâu, cứ tưởng chúng ta toàn là những người không làm được việc ấy." Triệu Lôi Đình nói với vẻ mặt rạng rỡ: “Cuối cùng mặt mũi của anh ta bị đánh bầm dập, anh không biết lúc anh ta mua bánh mì cho Tư Kỳ trông thảm hại ra sao đâu.”
Mạnh Tư Kỳ nghe mà mặt nóng ran, cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. Mặc dù sự việc quả thật có một phần như vậy nhưng tuyệt đối không khoa trương như lời Triệu Lôi Đình miêu tả.
Cô vội vàng nói: “Đủ rồi Triệu Lôi Đình, tất cả là nhờ Lộ Hạc và thầy của tôi vất vả suốt, tôi chỉ là nhặt được chút may mắn cuối cùng thôi.”
"Quá khiêm tốn thì thành kiêu ngạo, nên khen thì phải khen, lần này thầy cũng muốn khen trò đấy." Phùng Thiếu Dân nói với giọng điệu bình thản nhưng như rót mật vào lòng Mạnh Tư Kỳ: “Thầy rất tự hào về trò.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play