Lý Mục Kiêu quay đầu cười với Mạnh Tư Kỳ: “Cảnh sát Mạnh, cô rất giỏi!”
Bị một kẻ giết người tàn nhẫn khen ngợi theo cách này khiến Mạnh Tư Kỳ trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trong lòng cô trở nên trống rỗng và mệt mỏi.
"Ngại quá, đội trưởng Lộ, phó đội trưởng La, vừa rồi tôi có hơi kích động, lần sau tôi nhất định sẽ giữ bình tĩnh." Lúc nãy suýt chút nữa vì sự kích động của mình mà khiến La Tiêu Quốc đánh Lý Mục Kiêu. Nếu trên người Lý Mục Kiêu để lại vết thương thì tại phiên tòa hắn có thể quay lại cáo buộc La Tiêu Quốc khiến phó đội trưởng La rơi vào tình thế khó khăn.
La Tiêu Quốc an ủi: “Tiểu Mạnh, không sao đâu, là Lý Mục Kiêu quá khốn nạn. Hôm nay về nhà nghỉ ngơi, ngủ một giấc ngon lành, ngày mai mọi thứ sẽ ổn thôi.”
Mạnh Tư Kỳ gật đầu, lặng lẽ bước ra khỏi cửa.
"Tiểu Mạnh." La Tiêu Quốc theo sau gọi: “Cô ở đâu, để tôi bảo người đưa cô về.”
Cô quay đầu đáp: "Không sao, tôi còn chuyến xe buýt cuối cùng." Thực ra cô biết mình sẽ không kịp chuyến đó. Có lẽ cô sẽ gọi xe hoặc ở lại cục cảnh sát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT