Trong phòng họp, Mạnh Tư Kỳ có chút hồi hộp. Mặc dù cô có lý do chính đáng cho việc đến trễ sáng nay, việc bắt giữ yêu râu xanh cũng là trách nhiệm của một cảnh sát. Nếu cô không phải là cảnh sát, điều này sẽ được xem là hành động dũng cảm của một công dân tốt. Nhưng đối với cảnh sát thì không có khái niệm “dũng cảm”, vì trừng trị tội ác là trách nhiệm của họ. Cô không thể lấy việc “dũng cảm” của mình để biện minh cho việc đến trễ.
Tuy nhiên ánh mắt của Lộ Hạc trước mặt cô lại rất dịu dàng, như thể anh cố tình thu lại sự sắc bén trong cái nhìn của mình.
Không còn ánh mắt thẩm vấn hay soi xét người khác như lúc mới gặp, dường như anh cố ý giảm bớt sự nhạy bén trước cô. Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong đẹp đẽ. Trong mắt Mạnh Tư Kỳ, đây là một tín hiệu thân thiện, cũng là sự an ủi của người chỉ huy dành cho cấp dưới. Đường cong này cô từng thấy khi anh đưa cô về nhà vào buổi tối dưới ánh đèn đường. Đó là ánh nhìn anh dành cho cô từ phía sau, khi cô rời đi.
“Cô có biết vì sao tôi giữ cô lại không, Tư Kỳ?” Lộ Hạc lên tiếng.
“Đội trưởng Lộ, có gì anh cứ nói, tôi sẽ nhớ kỹ.”
Giọng nói của Lộ Hạc đầy sức mạnh, mang theo sự trầm ấm: “Tôi muốn nói với cô rằng cảnh sát có những quy tắc nhưng quy tắc là cứng nhắc. Trong tình huống cứu người hay trừng trị tội ác, đôi khi quy tắc cũng phải nhường đường. Tôi hy vọng cô tiếp tục lựa chọn con đường công lý để bông hoa chính nghĩa luôn nở rộ! Vì vậy với tôi, cô không hề đến trễ.”
Trong khoảnh khắc đó, Mạnh Tư Kỳ rất cảm động. Cô cảm động trước sự thấu hiểu của Lộ Hạc, anh đã bù đắp cho những thiếu sót trong lòng cô, đủ để cô kiên định hơn trong việc đưa ra những lựa chọn đúng đắn trên con đường cảnh sát hình sự của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT