Cục trưởng Lưu bình thản mỉm cười: “Không cần xin lỗi, Trường Lâm. Lần này cậu tạm dừng công tác cũng là việc bất đắc dĩ. Mọi chuyện đã qua, giờ cậu đã quay lại vị trí của mình, hãy làm việc thật tốt.”
"Hôm nay tôi đến còn vì một việc khác." Hàn Trường Lâm đặt lá đơn đã chuẩn bị trước lên bàn của cục trưởng Lưu, rất nghiêm túc nói: “Cục trưởng Lưu, đây là nguyện vọng thật sự của tôi. Hy vọng ngài chấp thuận.”
"Nguyện vọng thật sự?" Cục trưởng Lưu cầm lấy lá đơn: “Từ chức đội trưởng là nguyện vọng thật sự của cậu sao?”
Giọng nói của ông ấy mang theo chút chế giễu, lại không kém phần uy nghiêm: “Truyền thống của đội hai các cậu là gì vậy? Lúc trước Phùng Thiếu Dân làm như thế này, giờ lại đến lượt cậu. Các người coi chức vụ trong đồn cảnh sát là chuyện nhà à?”
Hàn Trường Lâm nuốt khan: “Cục trưởng Lưu, tôi không có ý đó. Tôi là đội trưởng đội hình sự nhưng lại sống cùng với một tên sát nhân suốt bảy năm mà không phát hiện ra, là do tôi thiếu cảnh giác, đó là lỗi của tôi.”
“Là do Hàn Trường Lâm cậu không có con mắt tinh tường hay là do Quy Hướng Dương có thuật ẩn thân? Đây là cái loại tư tưởng gì vậy, tư tưởng liên đới phong kiến sao? Nếu ai cũng nghĩ như cậu thì cục cảnh sát chúng ta còn làm việc gì nữa?”
"Cục trưởng Lưu, xin ngài đừng khuyên tôi nữa, tôi đã quyết định rồi. Xin ngài sớm sắp xếp công việc của đội hai. Tôi xin phép đi trước." Hàn Trường Lâm rất kiên quyết, quay lưng bước về phía cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play