Lâm Thục Anh thở dài, trong đôi mắt bà ta hiện lên sự bất bình: “Nhà máy đóng cửa cũng không phải là vì mấy lãnh đạo đó ăn chơi phung phí sao, bình thường họ đều là đám người chẳng ra gì.”
“Chị có thể nói rõ hơn không?”
“Còn nói gì nữa, họ biết nhà máy làm ăn không tốt, kéo mấy cô gái đẹp trong nhà máy ra ngoài tiếp rượu, nói là để cứu vãn nhà máy. Chuyện như thế này chúng tôi không muốn nói ra vì chúng tôi cũng là người của nhà máy, ai muốn lật lại vết thương của mình chứ.”
Cuối cùng Mạnh Tư Kỳ cũng hiểu, hóa ra khi nói đến những chuyện của nhà máy năm đó, ai nấy đều tránh né, có vẻ như không ai muốn nhắc đến. Có lẽ vì quá khứ đó thực sự không đáng để nhớ lại.
Triệu Lôi Đình như không chịu nổi khi nghe những chuyện này, bàn tay đặt trên bàn dần siết chặt thành nắm đấm.
Mạnh Tư Kỳ hỏi: “Chuyện này chị còn biết điều gì nữa không?”
“Tôi chỉ biết có nhiêu đó thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT