Trên đường đi, Triệu Lôi Đình nói: “Tư Kỳ, hôm qua cô nhắc đến nhà máy dệt, tôi đã tra một số thông tin nhưng vì chưa đầy đủ nên chưa kịp nói.”
Mạnh Tư Kỳ thực sự cảm thấy hứng thú về việc này vì cô biết Triệu Lôi Đình là người rất giỏi trong việc điều tra thông tin, thường thì vừa nhanh vừa chính xác. Cô không khỏi nhìn anh với ánh mắt sáng hơn.
Triệu Lôi Đình nở nụ cười thỏa mãn rồi hạ giọng nói: “Khi xưa các lãnh đạo chính của nhà máy dệt, người thì qua đời, người thì mất trí nhớ. Con cái của họ lúc đó đều không làm việc ở nhà máy, cũng không sống ở nhà máy, có lẽ không biết được sự thật.”
“Mất trí nhớ” có thể là chứng Alzheimer hoặc tương tự, vậy thì có lẽ không thể tìm thấy thông tin gì từ họ.
Triệu Lôi Đình tiếp tục: “Chỉ có cựu giám đốc là tôi chưa tra được thông tin cụ thể, vì vậy nếu tìm được ông ấy, có lẽ chúng ta có thể hỏi được một số sự thật.”
Mạnh Tư Kỳ gật đầu. Để biết được sự thật về sự đóng cửa của nhà máy dệt, để tìm ra cốt lõi của câu chuyện đã bị chôn vùi đó, nhất định phải tìm được những nhân vật quan trọng liên quan, mà cựu giám đốc đó là người phù hợp nhất.
Xe dừng lại bên cạnh một tòa nhà chung cư kiểu cũ. Nơi này có kiến trúc đã cũ kỹ, phía trước và phía sau nhà đều có dây phơi đầy chăn màn quần áo cho thấy cũng có khá đông người sinh sống. Đi vào trong đều rất nhộn nhịp, người già và trẻ nhỏ đều đang phơi nắng ở khu chung cư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT