“Gia đình Thiện Văn nghèo nhưng cô ấy là người biết ơn. Cho dù sau này có tiền, cô ấy vẫn luôn nhớ đến chúng tôi. Mỗi năm vào ngày sinh nhật, chúng tôi chỉ tặng cô ấy những món quà bình thường nhưng Thiện Văn sẵn sàng mua cho chúng tôi dây chuyền ngọc trai, trang sức vàng. Nói thật là có hơi ích kỷ, mỗi năm tham gia sinh nhật cô ấy cũng vì lý do một phần là quà tặng, giá trị quà còn cao hơn vài tháng lương của tôi…”
Mạnh Tư Kỳ hiểu sơ lược về câu chuyện này, mà dường như Hạ Tố Lan không nói dối. Cô ấy thừa nhận bản thân có ích kỷ, điều này cần một sự dũng cảm nhất định.
Cuối cùng cuộc trò chuyện đã đi đến buổi tiệc sinh nhật lần này. Thực ra đây mới là điều Mạnh Tư Kỳ muốn tìm hiểu, vì vậy cô đã để phần quan trọng nhất ở cuối cùng, để nghi phạm hồi tưởng lại sự việc khi tâm trạng đã ổn định nhất.
Cô hỏi một cách điềm tĩnh: “Hạ Tố Lan, cô có thể miêu tả lại toàn bộ quá trình từ lúc vào nhà nghỉ đến sáng hôm nay khi phát hiện Long Thiện Văn tử vong không? Cô có thể miêu tả về mình, Long Thiện Văn, Đinh Thiến và Tôn Viên Viên, tất cả những gì các cô đã làm, tất cả những gì cô nhìn thấy, bất kể cô nghĩ đó là gì, hãy kể ra.”
Hạ Tố Lan như thể đã suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chiều hôm qua khoảng bốn giờ, chúng tôi ngồi cùng xe của Thiện Văn đến nhà nghỉ. Ăn uống và ở tại nhà nghỉ, tất cả đều do cô ấy sắp xếp. Chúng tôi vào nhà nghỉ rồi đi thẳng ra sân. Ở đó nhà nghỉ đã chuẩn bị sẵn bánh sinh nhật, đồ ăn. Thành thật mà nói, cuộc sống của tôi bình thường khá khắc khổ nên tôi rất mong chờ sinh nhật của Thiện Văn.”
“Tôi khát nên đã uống một ít nước ngọt, Viên Viên cũng vậy. Chúng tôi không uống rượu, còn Đinh Thiến thì thấy có chai rượu vang trên bàn bèn rủ Thiện Văn uống cùng. Sau đó chúng tôi ngồi đó trò chuyện, chủ yếu là chuyện hồi ở nhà máy dệt. Chúng tôi sống cùng nhau ở nhà máy dệt hơn một năm nên ai cũng hoài niệm. Thực ra sau khi rời nhà máy dệt, chúng tôi không còn nhiều chuyện để nói, nhiều lắm thì họ hỏi tôi về con gái tôi, vì họ đều chưa có con nên cũng không nói nhiều.”
“Trời tối, đèn màu trong sân bật lên, rất đẹp. Mặc dù mỗi năm đều đến nhà nghỉ này nhưng đèn trang trí mỗi năm đều có sự thay đổi. Từ hồi còn ở nhà máy dệt, nhiệm vụ cắt bánh sinh nhật là do tôi đảm nhận nên lần này tôi cũng chủ động cắt bánh và chia cho mọi người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT