Hai người đứng cách nhau một khoảng bằng một người. Khi Mạnh Tư Kỳ ngẩng đầu lên, ánh mắt cô chạm ngay ánh mắt của Lộ Hạc.
Người đàn ông có đôi mắt sâu sắc và sắc bén, toát ra sự lạnh lùng chuyên nghiệp nhưng dường như có chủ ý nhắm hờ đôi lông mi dài tạo nên vẻ dịu dàng.
Kể từ khi biết rằng lần trước Lộ Hạc đã bế cô một quãng đường dài, mỗi khi nhìn thấy Lộ Hạc, trong lòng cô không tự chủ được mà sinh ra cảm giác căng thẳng khó hiểu, giống như người đàn ông này đã để lại chiếc đồng hồ trong tim cô, thỉnh thoảng lại kêu tích tắc vài nhịp.
Có lẽ lúc đó Lộ Hạc thật sự vội cứu người nên không để tâm đến chuyện này và cô cũng không nên quá để tâm. Trong cục cảnh sát, đồng nghiệp giúp đỡ lẫn nhau là chuyện tự nhiên, chỉ vì khác biệt giới tính nên dù cô không muốn nghĩ đến nhưng lại không thể ngăn mình nhớ lại. Thậm chí cô còn nghĩ rằng liệu cô nghĩ mình không quá nặng không quá nhẹ nhưng tối hôm đó Lộ Hạc có cảm thấy cô nặng không.
Trong lòng cô cố gắng giữ bình tĩnh, ngoài mặt cô cũng cố gắng giữ bình thản. Cô mím môi, khẽ cười: “Đội trưởng Lộ.”
"Trước Tết vội vàng quá, tôi còn chưa kịp chúc mừng cô." Lộ Hạc nói với giọng điềm đạm nhưng vẫn mang chút từ tính êm dịu.
Từ sau khi Mạnh Tư Kỳ được trao thưởng trước Tết, cô chưa gặp lại Lộ Hạc. Cô cũng nhanh chóng mỉm cười chúc mừng: “Cũng xin chúc mừng đội trưởng Lộ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play