Chiếc xe vượt qua khu đô thị, đi vào con đường không mấy rộng rãi, dần dần đường bắt đầu uốn lượn, Mạnh Tư Kỳ đã trải qua quá nhiều cảnh xe xóc nảy, dấu hiệu say xe gần như đã biến mất, lần này cô còn đặc biệt ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Khu du lịch này có địa thế không cao lắm nhưng cảnh đẹp quanh núi, màu xanh mướt trải dài như những dãy đồi nhỏ liên miên, tựa như rồng con phun sương giữa làn mây mù. Mặc dù không phải là ngọn núi danh tiếng nhưng đến đây lại có thể gột rửa tâm hồn, an tĩnh lại tinh thần.
Xe dừng trước một nhà nghỉ nằm ở lưng chừng núi, mọi người lần lượt xuống xe. Lâu lắm rồi mới được hít thở không khí trong lành như vậy, Mạnh Tư Kỳ vừa xuống xe đã hít sâu một hơi.
Cô quay đầu lại, nhìn thấy cả khu nhà nghỉ bị phong tỏa bằng dây cảnh báo. Từ bên ngoài nhìn vào, nhà nghỉ này có cấu trúc bằng gỗ, có lẽ bên trong là tường gạch phủ gỗ bên ngoài, mái ngói đen, nhà hai tầng, nhìn thoáng qua đã thấy đây là một nhà nghỉ mang tính chất du lịch.
Bên cạnh dây cảnh báo có vài cảnh sát địa phương, trong đó có một người tầm khoảng bốn mươi tuổi, tóc thưa ở phía trước, khuôn mặt tròn, má hồng hào. Khi nhìn thấy Hàn Trường Lâm, người này cười tươi tiến lên bắt tay với anh ấy: “Cuối cùng các cậu cũng tới rồi, tôi là Diêu Bỉnh Xuân, đội trưởng đội cảnh sát huyện Kiềm Khang, hoan nghênh đội trưởng Hàn.”
"Vâng, là sở trưởng của các ông liên hệ với sở thành phố à?" Hàn Trường Lâm làm một động tác mời vào trong nhà, vừa đi vừa hỏi.
Diêu Bỉnh Xuân theo sau nói: “Đúng vậy, sáng nay chúng tôi đã tiến hành khám nghiệm hai tiếng, cảm thấy vụ án này có quá nhiều điểm đáng nghi, ý của sở trưởng là nhờ đội thành phố đến điều tra, chúng tôi sẽ hết sức hỗ trợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT