Vừa rồi Mạnh Tư Kỳ vẫn còn chìm đắm trong lời nói của Mạnh Huy, cô bỗng nhận ra Mạnh Huy không như cô nghĩ, không phải là người chỉ thiên vị. Có lẽ ông từng thất vọng về việc cô học trường cảnh sát nhưng hôm nay khi ông thấy được sự kiên định và thành quả của cô, ông đã buông bỏ những khúc mắc trong lòng. Có lẽ thậm chí ông sẽ còn tự hào về cô.
Mạnh Tư Kỳ không có gì muốn mua nhưng cũng không muốn từ chối Mạnh Huy bèn nói: “Bố à, con có thứ muốn mua nhưng để con suy nghĩ một chút, khi nào nghĩ ra con sẽ gọi cho bố. Bố có thể cho con số điện thoại không?”
Gương mặt Mạnh Huy thoáng chút biến sắc, giọng ông trầm lại: "Cả nhà này sao không ai cho con số điện thoại?" Ý của ông rất rõ ràng, ông nghĩ con gái không bao giờ liên lạc với mình là do có người ngăn cản. Ông liếc nhìn Diệp Tú Tuệ một cái.
Diệp Tú Tuệ cúi thấp đầu, sắc mặt ảm đạm, không nói lời nào.
“Được rồi, bố sẽ cho con số điện thoại. Con cũng nhớ sao chép chứng nhận này, bố sẽ treo nó ở văn phòng.”
"Bố à, đội trưởng của chúng con có quy định, vẫn không tiện đâu ạ." Thật ra Cục không có quy định nào như vậy, cô nói là đội trưởng vì cảm thấy tất cả những điều này đã là chuyện cũ, không cần phải khoe khoang thêm.
Mạnh Huy gật đầu: “Đúng vậy, tất cả phải lấy đại cục làm trọng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play