Mạnh Tư Kỳ chỉ mỉm cười. Cô không cảm thấy mình đã làm được điều gì vĩ đại. Có lẽ vì cô đã nhìn thấy cảnh tượng đó, cô càng tin rằng Tống Tân Nhiễm là thủ phạm, vì vậy khi phân tích sự thật, cô có nhiều dũng khí hơn những người khác.
"Coi nào, chúng ta đi ăn thôi." Triệu Lôi Đình dùng quyển sổ đập nhẹ vào chân mình và nói: “Cô nhìn mà xem, trán cô đổ đầy mồ hôi rồi.”
Không chỉ trán mà cả nách và lưng Mạnh Tư Kỳ cũng đẫm mồ hôi. Cả buổi thẩm vấn khiến cô không có phút giây nào thả lỏng, luôn duy trì sự tập trung cao độ và phải đấu trí với một người như Tống Tân Nhiễm.
Nghĩ đến việc trong chưa đầy mười tiếng nữa, cô vẫn phải tiếp tục đối đầu với Tống Tân Nhiễm, Mạnh Tư Kỳ xoa xoa bụng đang kêu lên của mình: “Đi ăn thôi, nạp năng lượng để tiếp tục chiến đấu!”
Khoảng ba giờ chiều, Mạnh Tư Kỳ đã hoàn tất việc ghi chép nội dung buổi thẩm vấn buổi sáng. Cô ghé qua cửa phòng thẩm vấn để xem tình hình. Cảnh sát nhân dân Đại Trình đang canh gác bên ngoài. Khi thấy cô đến, anh ta nói nhỏ: “Tiểu Mạnh, cô đến rồi. Nghi phạm đã hỏi giờ một lần. Yên tâm đi, tôi không nói gì cả.”
"Cảm ơn anh Trình." Mạnh Tư Kỳ mỉm cười cảm ơn và nhìn qua cửa kính nhỏ trên cửa phòng thẩm vấn. Kính này đặc biệt vì người bên trong không thể nhìn rõ bên ngoài, trong khi người ngoài có thể thấy rõ biểu cảm và trạng thái của Tống Tân Nhiễm.
Cô nhận thấy Tống Tân Nhiễm vẫn ngồi thẳng trên ghế nhưng phần thắt lưng đã nghiêng về phía trước một chút, dáng ngồi của cô ta có vẻ đang dần mất cân bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT