Hai người bước ra khỏi quán karaoke, bước vào trong màn đêm. Mặc dù quán hát không được cách âm tốt, trên phố vẫn nghe thấy tiếng ồn ào nhưng Mạnh Tư Kỳ lại cảm thấy tai mình như bị điếc, âm thanh của xe cộ như biến mất và mọi thứ trước mắt cô trở nên yên tĩnh lạ thường.
Triệu Lôi Đình kéo nhẹ tay áo cô. Hóa ra lúc nãy anh ấy đã nói gì đó với cô nhưng cô không nghe rõ. Cô đi theo dấu hiệu tay của anh ấy, cả hai đi đến một góc phố yên tĩnh.
Cuối cùng thoát khỏi tiếng ồn của quán karaoke, Triệu Lôi Đình nhìn quanh, không thấy ai rồi hỏi: “Cô phát hiện ra điều gì à?”
Mạnh Tư Kỳ vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn về những gì cô nhìn thấy nên nói với chút nghi ngờ: “Tôi không chắc lắm, bên trong quá tối. Anh còn nhớ Tống Tân Nhiễm chứ?”
Không lâu trước đây Tống Tân Nhiễm từng đến đồn cảnh sát thăm Cận Á Minh nên chắc hẳn Triệu Lôi Đình vẫn nhớ. Anh ấy quả quyết gật đầu.
“Hôm nay tôi nhìn thấy một người phụ nữ trong quán karaoke. Cô ta cũng nhìn thấy tôi. Tôi cứ có cảm giác người đó chính là Tống Tân Nhiễm.”
“Cô chắc không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT