Khuôn mặt tươi cười của Trịnh Hải đột nhiên đông cứng. Ông ta có vẻ lưỡng lự, mà Triệu Lôi Đình tiếp tục theo lời của Mạnh Tư Kỳ mà cảnh cáo: “Trịnh Hải, hãy nghĩ kỹ xem việc cản trở cuộc điều tra sẽ mang lại lợi ích gì cho ông.”
Trịnh Hải chậm rãi lắc đầu, cuối cùng đập mạnh chân xuống đất và thở dài: “Các cô cậu nói phải, tôi mà đối đầu với cảnh sát thì làm gì được. Thôi được rồi, dù sao Phó Tụng An cũng không quay lại nữa, các cô cậu cứ vào xem đi.”
“Làm vậy mới đúng.” Triệu Lôi Đình cố tỏ vẻ nghiêm nghị, khen ngợi ông ta.
Trên đường đến phòng làm việc, Triệu Lôi Đình không quên giơ ngón cái khen ngợi Mạnh Tư Kỳ.
Phòng làm việc đã gần hai năm không được sử dụng, cánh cổng sắt đã bị gỉ sét. Trịnh Hải cầm chìa khóa mở khóa xích.
Cánh cửa kêu “kẹt” một tiếng khi mở ra, bên trong tối đen như mực, mặc dù đây là ban ngày nhưng có lẽ cửa sổ bên trong đều đã đóng kín.
Trịnh Hải nói: “Để tôi đi tìm cầu dao điện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT