Văn Huệ Tri hiểu rằng có lẽ ông ta không muốn lập gia đình lần nữa. Có lẽ bây giờ mọi tâm trí của ông ta đều dành cho con gái, dù cô bé đã rời nhà để vào đại học.
Cô ta tiếp tục hỏi về con gái ông ta: “Cô bé bên đó sống thế nào, đã quen với môi trường đại học chưa?”
Ông Tân im lặng một lát rồi cười nhạt: “Cũng quen rồi, nhưng con bé ít liên lạc lắm, nghỉ cũng chẳng chịu về nhà.”
Văn Huệ Tri cũng thở dài: “Đúng là đời người thoáng qua như gió vậy. Tôi vẫn nhớ ngày tôi đi học, ba tôi đưa tôi đến trường, lo lắng không để tôi khổ chút nào. Lúc đó tôi còn thấy ông ấy phiền, nhưng giờ nhìn lại, thấy họ đã già đi rồi… Đợi khi con gái ông tốt nghiệp, tìm được bạn trai giỏi và lập gia đình, chắc chắn lúc đó con bé sẽ hiểu ông quan trọng thế nào…”
Nói chuyện một lúc, cô ta cảm thấy khát, bèn uống thêm một hớp nước lớn, nhưng dần dần cô ta bắt đầu cảm thấy buồn ngủ và khẽ che miệng ngáp. Không lâu sau, cô ta chìm vào giấc ngủ.
Văn Huệ Tri mơ một giấc mơ kỳ lạ, trong đó Chu Tâm Đình leo lên người cô ta và kêu cứu. Tóc của Chu Tâm Đình ướt nhẹp khiến cả mặt cô ta cũng ướt sũng.
Cô ta đột ngột tỉnh dậy nhưng đầu óc mơ hồ. Trước mắt cô ta hiện ra một bóng người lờ mờ. Cô ta cố gắng mở mắt nhưng phát hiện ra có điều gì đó không đúng. Tứ chi cô ta bị xiềng xích, không thể cử động được, bị trói theo hình chữ X vào một nơi nào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT