Chiều hôm đó, Đường Tiểu Xuyên cùng vài người khác mang về một đống báo lớn. Vì văn phòng nhỏ nên họ xếp báo thành từng chồng dựa vào tường. Năm năm báo chí không phải là ít và nhanh chóng chất đầy một bức tường.
Hàn Trường Lâm tiến lên mở một tờ báo, nhanh chóng lướt qua: “Mọi người cùng làm, bắt đầu sàng lọc từ những bài báo có tên Ngụy Hưng Dân.”
Không ngờ chỉ riêng công việc này đã kéo dài đến tối, khi mọi người quay đầu lại thì phát hiện ít nhất một nửa số báo đều có sự tham gia của Ngụy Hưng Dân.
Nhìn đống báo cao như núi, mọi người đều đứng yên lặng, vì nhiệm vụ tiếp theo càng khó khăn hơn – tìm ra kẻ tình nghi từ các bài báo mà Ngụy Hưng Dân đã tham gia.
Việc này quả thực giống như mò kim đáy biển, bởi số lượng bài báo quá lớn. Thậm chí ngay cả khi có những bài báo đáng nghi, họ cũng không thể xác minh từng người một, việc này giống như một nhiệm vụ bất khả thi.
Dù có cố gắng gấp trăm lần để rà soát tất cả những đối tượng liên quan đến các bài báo thì có lẽ đến lúc đó, hung thủ đã trốn thoát và có thể gây ra thêm nhiều vụ án mới.
Hàn Trường Lâm cắn nhẹ môi dưới, dường như đang suy nghĩ về cách tiến hành công việc tiếp theo. Triệu Lôi Đình lau mồ hôi trán, liếc nhìn Mạnh Tư Kỳ. Cô đã mệt mỏi sau cả buổi chiều làm việc, đến nỗi không còn sức để nói chuyện.
“Lão Phùng, ông nghĩ phải mất bao lâu để sàng lọc hết những thông tin này?” Hàn Trường Lâm hỏi.
Phùng Thiếu Dân bĩu môi: “Khó nói lắm. Nếu chúng ta thu hẹp phạm vi xuống còn ba năm và tập trung vào các bài báo có mâu thuẫn lợi ích rồi lần lượt điều tra, có lẽ cũng phải mất một đến hai tháng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT