Trở lại phòng khách, một cơn gió lạnh thổi qua khe hở của cửa sổ hé mở khiến Văn Huệ Tri rùng mình. Căn hộ của cô ta nằm trên tầng bốn, mà cô ta thường đứng bên cửa sổ cầm ly rượu ngắm nhìn quang cảnh ban đêm. Mặc dù nơi cô ta ở không phải khu trung tâm thành phố nhưng cảnh đêm vẫn rất đẹp. Dưới ánh đèn neon, có một dải ánh sáng dài trải qua thành phố Kim Dương, đó là con sông Tố Giang, đoạn chảy qua trung tâm thành phố là đẹp nhất.
Nhưng lần này cô ta chỉ liếc mắt nhìn qua cửa sổ rồi vội vàng kéo kín rèm cửa, ngăn hết ánh sáng bên ngoài. Thậm chí khi kéo rèm, cô ta còn lo sợ rằng kẻ giết người đang bám ngoài cửa sổ, bất chợt thò đầu vào.
Cô ta khóa tất cả cửa ra vào và cửa sổ, đẩy cả bàn ghế chặn trước cửa. Trong đầu cô ta liên tục hiện lên những sự việc trong ngày, liệu kẻ giết người có đang nhắm vào mình không?
Đột nhiên cô ta nhớ lại bức thư, nhanh chóng nhặt nó từ trên bàn và xé ra. Ở mặt sau của phong bì có dòng chữ: “Tại sao không tiếp tục đưa tin?”
Cuối cùng Văn Huệ Tri cũng hiểu ra, đây là kẻ giết người. Hắn đã đọc bài viết của cô ta về vụ thảm sát và bị kích động. Trong bài báo đó, cô ta đã hứa sẽ tiếp tục đưa tin vào ngày hôm sau.
Bài báo đã công bố những bức ảnh kinh hoàng về cái chết của Chu Công Hữu và Du Mỹ Hoa nhưng không có ảnh của Chu Tâm Đình. Thực tế, ngày đó cô ta không chụp được ảnh của Chu Tâm Đình, nhưng kẻ giết người đã gửi chúng cho cô ta.
Cô ta lập tức nhấc điện thoại để báo cho cảnh sát, nhưng rồi chợt dừng lại.
Cô ta quay lại phòng rửa ảnh và rửa tiếp những tấm phim còn lại. Ngoài ba bức ảnh chụp Chu Tâm Đình từ các góc độ khác nhau, tấm ảnh cuối cùng khiến cô ta toát mồ hôi lạnh.
Đó là bức ảnh của ba mẹ cô ta, nhưng có vẻ như được chụp từ góc khuất trong sân nhà, giống như bị chụp lén.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT