Vượng Tài trốn sau lưng Lâu Cửu nghi hoặc nhìn người trước mặt. Khí vị này rất quen thuộc, hình như nó nhận ra. Nhưng nó không nhớ mình đã gặp người này ở đâu.
Tả Ninh thấy Vượng Tài cứ nhìn chằm chằm mình, liền nửa ngồi xổm xuống nói với nó: "Gâu!" Chào Vượng Tài, dạo này thế nào rồi?
Vượng Tài lập tức dựng tai lên, là con chó trắng lớn kia! Thế là vội vàng chạy ra khỏi sau lưng Lâu Cửu, lấy đuôi cọ cọ lên người Tả Ninh. Còn việc vì sao con chó trắng to bằng nó giờ biến thành người, Vượng Tài chưa nghĩ sâu xa đến thế. Thấy bạn tốt đến thăm mình, nó chỉ lo vui mừng thôi!
Thấy người Lục Thừa Hách dẫn đến có vẻ rất thích chó, Lâu Cửu cười nói: "Nó tên Vượng Tài, tuy là chó ta, nhưng không hề kém mấy con gọi là chó quý tộc đâu, rất ngoan, rất nghe lời, cũng rất thân thiện." Nói rồi nhìn Lục Thừa Hách: "Hôm nay sao cậu không mang Tiểu Pudding đến?"
Lục Thừa Hách liếc nhìn Tả Ninh bên cạnh, nói: "Cắt lông, không muốn ra ngoài."
Nghe vậy, Lâu Cửu bật cười: "Sao cậu cứ khăng khăng đòi cắt lông cho Tiểu Pudding thế? Tiểu Pudding là đứa vừa yêu cái đẹp vừa sạch sẽ, nhỡ đâu cắt xong nó giận dỗi thì sao? Cậu nuôi chó lâu hơn tôi, chẳng lẽ giờ vẫn nghĩ thời tiết nóng thì nên cắt lông cho chó à? Đó là ý kiến một chiều của con người, chó không vui đâu."
Tả Ninh lườm Lục Thừa Hách, thấy anh cũng nhìn mình, liền nhướn mày làm mặt quỷ với anh: Nghe thấy chưa, Lâu Cửu còn biết mà anh không biết! Tin tôi giận dỗi cho anh xem không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play