Vấn đề đi học hay không vẫn chưa thể thống nhất ý kiến, nên cả hai tạm thời bỏ qua.
Lục Thừa Hách muốn cậu đi học vì hy vọng cậu hòa nhập tốt hơn vào xã hội loài người. Anh không mong Tiểu Pudding học hành thành tài gì, theo quan điểm giáo dục của Lục gia, bằng cấp không nói lên điều gì. Vì vậy, khi Tiểu Pudding chưa biết mình thích gì, hòa nhập toàn diện vào xã hội sẽ có lợi hơn cho cậu, và trường học là một trong những lựa chọn tốt nhất.
Nhưng Tả Ninh nghĩ, đi học thì chắc chắn phải đi, nhưng cậu muốn suy nghĩ kỹ về tương lai, rồi lên kế hoạch học tập. Cậu đã từng trải qua giai đoạn thi cử căng thẳng, cũng từng học đại học, nên xem như có kinh nghiệm. Chính vì có những kinh nghiệm đó, cậu mới biết rõ mình nên lên kế hoạch cho tương lai như thế nào.
Đặc biệt là khi một vài cơ hội đang bày ra trước mắt cậu, nếu cậu không tận dụng tốt, mà cứ sống cuộc sống được Lục Thừa Hách nuôi dưỡng như thế này. Đừng nói Lục Thừa Hách, ngay cả cậu cũng sẽ khinh thường chính mình, vậy thì thà làm chó từ đầu đến cuối còn hơn, hà tất lại biến thành người làm gì.
Vì vậy, dù tối nay sau bữa tối, Tả Ninh tiếc nuối vì không thể duy trì hình người, nhưng điều đó cũng không ngăn cản được cậu lên kế hoạch cho tương lai. Ngồi xổm trên ban công, nhìn mấy chú chó con đen tuyền đang chơi đùa dưới sân, vẻ mặt Tả Ninh nghiêm túc như đang suy ngẫm triết lý nhân sinh.
Khi Lục Thừa Hách bưng tách trà vào, anh thấy một bóng dáng trắng muốt cô đơn, trông thật hiu quạnh.
Tả Ninh đợi một lúc, không thấy Lục Thừa Hách đến, quay đầu lại thì thấy anh đã ngồi vào bàn làm việc. Bưng tách trà nóng hổi, anh từ từ uống, không biết đang xem gì, tâm trạng có vẻ tốt, thỉnh thoảng còn nở nụ cười nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT