Tiểu thổ cẩu liếm liếm miệng, vị thịt còn sót lại trong miệng khiến nó thèm thuồng, thấy con chó trắng lớn này thực sự không có ác ý, lúc này mới thử thăm dò nói: "Ta không biết ngươi muốn gì."
Tả Ninh không khỏi trợn mắt, cậu còn chưa hỏi thì làm sao nó biết được. Thấy lông trên cổ tiểu thổ cẩu dường như dính thứ gì đó giống máu, không khỏi hỏi: "Người ở đây có phải đối với ngươi không tốt lắm không, luôn xích ngươi, còn không cho ngươi ăn no?"
Tiểu thổ cẩu nằm rạp xuống đất: "Ừm, đám trẻ con đó rất xấu, luôn đá ta, còn dùng đá ném. Ngươi lớn lên thật đẹp, đồng loại bên ngoài đều đẹp như ngươi sao, còn có quần áo mặc."
Tả Ninh sợ làm tiểu thổ cẩu có cái nhìn sai lệch về thế giới, vội vàng nói: "Đa số không mặc quần áo, chỉ có khi thời tiết lạnh một số ít mới mặc. À, ngươi tên gì?"
Tiểu thổ cẩu vẫy đuôi: "Ta tên Vượng Tài."
Tả Ninh lặng lẽ nói: "Tên hay."
Nghe được lời khen, Vượng Tài rõ ràng rất vui, lại không khỏi hỏi cậu: "Vậy ngươi tên gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT