Khi ngũ quan bị nước lạnh buốt phong tỏa, chỉ còn nghe được tiếng tim mình đập. Một tiếng lại một tiếng, từ mạnh mẽ hữu lực, đến dần dần không cảm nhận được nhịp đập trong lồng ngực. Dòng sông sâu tựa đáy vực, dòng chảy xiết trôi như sinh mệnh hắn, tay liều mạng giãy giụa muốn nắm lấy thứ gì đó, nhưng chỉ là phí công, tựa như dù hắn nỗ lực thế nào, cũng chỉ có thể chìm xuống, chìm vào bóng tối vô tận.
Lục Thừa Hách thấy con chó chân ngắn chạy lạch bạch về phía mình rồi trượt chân ngã, không khỏi bật cười. Nhưng rất nhanh, anh không cười nổi nữa. Anh biết Tiểu Pudding bơi rất giỏi, mỗi lần tắm bồn đều rất thích thú. Nên khi thấy Tiểu Pudding rơi xuống hồ bơi, Lục Thừa Hách chỉ nghĩ lát nữa phải lau khô cho cậu mới ra ngoài ăn cơm được.
Nhưng Tiểu Pudding không bơi về phía anh như anh tưởng tượng, mà giãy giụa hai cái rồi chìm xuống.
Ánh mắt Lục Thừa Hách thay đổi ngay lập tức, khi cả đám bảo tiêu đứng cạnh còn chưa kịp phản ứng, anh đã nhảy xuống nước, túm lấy Tiểu Pudding đang chìm, bế lên bờ. Tất cả chỉ diễn ra trong mười mấy giây, nhưng Tiểu Pudding không ho sặc sụa, mà toàn thân bất tỉnh.
Lục Thừa Hách tưởng Tiểu Pudding bị sặc nước, một tay bế cậu lên vỗ lưng, Thích Vĩ vội vàng hô hào bảo tiêu: "Đi tìm thú y, trên đảo không có thú y thì tìm bác sĩ, nhanh lên!"
Bảo tiêu đều biết ông chủ nhà mình quý con chó này thế nào, thấy vậy không dám chậm trễ đi tìm người.
Lục Thừa Hách thấy vỗ thế nào Tiểu Pudding cũng không phản ứng, tay bắt đầu run rẩy. Thích Vĩ trong lúc hoảng loạn nhớ đến khóa học cứu hộ chó từng tham gia, vội nói: "Lật ngược nó lại, anh bế Tiểu Pudding, tôi banh miệng nó ra, nếu không được thì chúng ta hô hấp nhân tạo trước, bác sĩ sắp tới rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play