Nhìn thấy Tiểu Pudding bám chặt lấy Lục Thừa Hách, sợ bị bế đi, Lục Thừa Hàm hơi nhướng mày: “Con chó của cậu cũng thông minh thật đấy, nó hình như hiểu được tôi nói gì?”
Lục Thừa Hách vuốt lưng cậu trấn an, đồng thời gỡ mấy cái chân trước đang bám cổ mình ra: “Tiểu Pudding chỉ số thông minh rất cao, nghe nói chó thông minh có thể có chỉ số IQ của trẻ con sáu bảy tuổi, nên nhiều lời nói chó có thể hiểu được, chỉ là chúng không biết biểu đạt thôi.”
Nhìn Lục Thừa Hách như vậy, Lục Thừa Hàm lại lần nữa khẳng định, nhị đệ nhà mình thật sự biến thành nô lệ của chó. Nghe nói mấy người nô lệ của chó mèo đều cảm thấy thú cưng của mình là thông minh nhất thế giới, còn không cho người khác phản bác.
Dừng lại một chút, anh lại nói tiếp ý tưởng vừa nảy ra: “Công ty của tôi đã chuẩn bị xong, cũng chọn được mấy kịch bản để quay, dự án lớn nhất là một bộ phim điện ảnh, vai chính là một con chó, nhìn Tiểu Pudding của cậu, tôi thấy rất có cảm giác.”
Hóa ra không phải muốn bế mình đi, Tả Ninh nghe vậy liền quay đầu nhìn anh cả nhà họ Lục. Bất quá đóng phim điện ảnh thì cậu không có kinh nghiệm, hơn nữa bắt cậu lên màn ảnh bán manh, có phải hơi mất giá không. Tuy rằng đời này cậu chỉ có thể làm một con chó, nhưng ít nhất cũng phải giữ chút sĩ diện của người từng làm người chứ.
Lục Thừa Hách nghe vậy liền lắc đầu: “Anh muốn tìm chó thì thiếu gì, bao nhiêu con chó vô địch từ các cuộc thi, sợ gì không tìm được con có cảm giác? Tiểu Pudding còn nhỏ, gan cũng không lớn, chuyện này thôi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT