Lục Thừa Hách về đến nhà, thấy chỉ có quản gia như mọi khi đứng ở cửa, lại không thấy Tiểu Pudding mỗi ngày đều ra đón mình, trong lòng lập tức có dự cảm không lành. Anh hơi nhíu mày nhìn quản gia, bước nhanh hơn vào nhà: "Tiểu Pudding đâu?"
Quản gia dò hỏi: "Con chó nhỏ đó đã được bác sĩ Ôn mang đi, nói là sẽ an táng tử tế, vậy chuyện này chúng ta tự điều tra trước hay báo cảnh sát?"
Lục Thừa Hách nói: "Báo cảnh sát đi, cứ làm ầm ĩ lên."
Quản gia lập tức hiểu ý thiếu gia, dù có bắt được kẻ biến thái kia hay không, một khi họ báo cảnh sát, chuyện này chắc chắn sẽ làm ầm ĩ cả khu này. Những người sống ở sườn núi này đều là người có địa vị, họ không muốn đắc tội Lục gia. Có lẽ thiếu gia muốn tạo sự răn đe, dù Tiểu Pudding không chạy lung tung, nhưng lỡ có chuyện gì xảy ra, chỉ cần người đó kiêng dè Lục gia, sẽ không dám động đến Tiểu Pudding.
Nhưng Tả Ninh không nghĩ nhiều như vậy, cậu không biết Lục Thừa Hách không phải là người thích lo chuyện bao đồng, đương nhiên không thể ngờ hành động của Lục Thừa Hách chỉ là để bảo vệ cậu, nghe Lục Thừa Hách muốn báo cảnh sát, tâm trạng cậu cũng tốt hơn, hy vọng cảnh sát có thể bắt được kẻ xấu đó.
Thấy cậu nhóc dụi dụi vào người mình rồi lại bắt đầu hiếu động, anh buồn cười nắm lấy móng vuốt cậu lắc lắc: "Nghe nói bắt được kẻ xấu nên vui à?"
Tả Ninh vẫy đuôi: "Gâu!" Vui, có anh ở đây là vui rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT