Thời Duyệt nằm trên chiếc giường lớn rộng thênh thang, đôi mắt mở to trừng trừng nhìn chằm chằm trần nhà không biết bao lâu rồi——tựa như một con cá muối đã mất đi sinh mệnh.
Vị trí bên cạnh sớm đã trống không, mơ hồ đâu đó vẫn còn nghe được tiếng chén đĩa va chạm bên ngoài.
— Xì, tự hồ trở lại buổi sáng ngày hôm qua.
Nhưng Thời Duyệt biết không phải, ít nhất ngày hôm qua khi tỉnh dậy eo cậu không mỏi chân không đau, giọng nói cũng không khàn đặc.
Vậy nên vì sao sự tình lại phát triển đến tình trạng này?
Thời Duyệt thở dài một hơi thật sâu, — xì — xì, chuyện này còn phải bắt đầu từ đêm qua, từ cái màn uyên ương tắm kia. Ngay khi anh Phó đưa ra đề nghị cùng tắm “tỉnh táo chút nước”, cậu còn ngây thơ nghĩ chẳng phải đêm trước kỹ thuật của mình quá tốt, khiến anh Phó thực tủy tri vị đưa tới cửa hay sao.
Lúc đó cậu còn rất khẩn trương, nghĩ đêm trước mình say khướt, một chút ấn tượng cũng không lưu lại, thật sự có thể khiến anh Phó thoải mái đến vậy sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play