Khi Phó Du bưng đồ ăn ra, liền nhìn thấy mấy người ngồi nghiêm chỉnh. Anh theo bản năng nhìn về phía Thời Duyệt, thấp giọng hỏi: “Mọi người sao vậy? Nghiêm túc quá.”
Thời Duyệt chột dạ đến không dám nhìn thẳng anh, cúi đầu tiến lên nhận lấy đồ ăn trong tay anh, vừa bày lên bàn vừa nói: “Không có gì, mọi người chỉ là đói bụng thôi.”
“Vậy thì vừa hay, có thể ăn cơm rồi, lát nữa mọi người ăn nhiều một chút.” Phó Du cười nói xong, lại xoay người đi vào bếp bưng đồ ăn khác ra.
Triệu Nhân thò đầu qua xem đĩa thịt xào ớt xanh trên bàn, rồi nhìn về phía Thời Duyệt: “Này, trông rất bình thường mà……”
Ít nhất về màu sắc thì không có vấn đề gì, thịt cũng đã được ướp. Anh lại đưa tay lên mũi ngửi ngửi, mùi hương cũng có.
Thời Duyệt vẻ mặt nặng nề: “Lần trước anh ấy làm rau xào cũng vậy, trông rất bình thường.”
Triệu Nhân hiểu rõ: “Tuy rằng tôi chưa nếm qua tay nghề của cậu ấy, nhưng quả thật, nấm càng đẹp càng độc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play