Chia tiền mặt ra làm ba phần, Thời Duyệt lúc này mới coi như yên tâm, bảo Phó Du và Phạm Tinh Dương nhanh chóng về phòng mình để tránh bị tổ chương trình nghi ngờ.
Chờ trong phòng chỉ còn lại một mình, cậu lúc này mới đem số tiền mặt còn lại phân tán giấu ở các góc phòng. Làm xong xuôi vỗ vỗ tay, vừa lòng lộ ra nụ cười tươi rói. Như vậy thì cho dù đạo diễn có chơi trò thỏ khôn có ba hang, cậu cũng không sợ!
Chuyện lo lắng nhất đã xong xuôi, Thời Duyệt đang chuẩn bị ngủ một lát. Cơn hưng phấn qua đi, đầu lại có chút váng vất, người cũng mỏi mệt. Bất quá ngay khi cậu chuẩn bị nằm xuống, cửa phòng lại bị gõ vang.
“Cửa không khóa, vào đi.”
Cửa vừa mở, chỉ thấy Phó Du xách theo hai túi đồ vật đi vào, đặt lên đầu giường cậu. Đồng thời thấp giọng nói: “Mang cho em chút đồ ăn vặt, còn có một cốc trà sữa. Anh bảo người bỏ đá khô, sợ để lâu đá tan sẽ nhạt.”
Thời Duyệt kinh hỉ đến đôi mắt đào hoa mở to tròn, nếu phía sau có cái đuôi phỏng chừng đã vẫy tít mù. Nhận lấy túi mở ra xem, phần lớn là những món cậu thích ăn, như bánh nướng trứng chảy cậu từng khen, sô cô la đen các loại. Trà sữa cũng là của nhãn hiệu cậu từng khen, còn thêm trân châu. Có lẽ để hơi lâu một chút, đã thành nhiệt độ bình thường, vừa hay lại thích hợp với cậu đang không được thoải mái.
Cậu vui vẻ đến giọng nói như đang sủi bọt: “Anh tốt quá đi! Bất quá, không phải anh để trong hành lý mang vào sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT