Thời Duyệt cảm thấy, theo lẽ thường, đầu tiên ba cậu phải mắng một trận mới đúng. Thế là lòng đầy thấp thỏm bắt máy, cậu không dám mở lời trước. Nhưng không ngờ, tiếng mắng trong tưởng tượng lại không hề vang lên. Lòng Thời Duyệt tức khắc chìm xuống, xem ra ba cậu giận thật rồi.
Dù là cách màn hình điện thoại, Thời Duyệt cũng ra vẻ nịnh nọt, ngọt ngào làm nũng: “Ba ơi……”
Đầu dây bên kia im lặng, Thời Duyệt cũng không dám nói thêm gì, chỉ lặng lẽ chờ ba mình lên tiếng.
Hai cha con im lặng hồi lâu, ba Thời cuối cùng cũng mở miệng. Đầu tiên là nhẹ nhàng thở dài một hơi, rồi sau đó mới chậm rãi nói: “Con đó…… Học ai mà lì lợm vậy hả?”
Không hiểu vì sao, mũi Thời Duyệt cay xè, lắp bắp mở miệng: “Ba ơi……”
“Ba biết con không muốn về, nhưng chuyện này, sao con có thể giấu ba! Chẳng lẽ con nói với ba, ba còn có thể mạnh mẽ kéo con về chắc? Đằng nào cũng phải một mình ở bên ngoài chịu khổ, ba nuôi con lớn như vậy là để con chịu khổ hả?”
Thời Duyệt thầm nghĩ, ngài thật đúng là sẽ làm ra cái chuyện kéo con về đó! Bất quá ngoài miệng cũng không dám nói bậy, trực tiếp nhận sai: “Con xin lỗi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT