Thời Duyệt quả thật rất thích cái gọi là “Phòng giam”, kỳ thật là thiên đường phòng tạm giam. Các loại đồ uống hoàn toàn không xung đột, các màu quả hạch cái gì cần có đều có. Ngay cả giường rơm, còn mềm mại và thoải mái hơn giường ký túc xá của hắn.
Hắn đột nhiên cảm thấy, đạo diễn có lẽ không nhằm vào hắn, không ức hiếp hắn. Người ta là yêu hắn, sủng hắn, cho hắn phát tiền lương để hắn đến đây nghỉ ngơi cho tốt nha! Cắn một miếng ba thản mộc trong tay, Thời Duyệt hưởng thụ mà nheo lại đôi mắt đào hoa, vừa thơm vừa giòn, cuộc sống nhỏ này chỉ có hai chữ —— ba thích!
Vì thế, khi nhân viên công tác chạy tới nói muốn cho hắn biết chìa khóa ở đâu, Thời Duyệt vô tình cự tuyệt. Nơi này thoải mái như vậy, hắn mới không đi!
Dựa trên nguyên tắc chia sẻ đồ của người khác không đau lòng, hắn vẫy tay với Từ Họa: “Lại đây nếm thử cái này của tôi, hương vị khá tốt.”
Từ Họa cũng không biết có phải bị những lý luận kỳ lạ trước đó của Thời Duyệt kích thích hay không, cứ như nhìn thấy một thế giới mới, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn. Lúc này nghe thấy tiếng Thời Duyệt, ngơ ngác nhìn hắn vài giây, mới ngây ngốc “Ừm” một tiếng, đi đến trước mặt hắn.
“Giơ tay ra.” Thời Duyệt nói.
Từ Họa như một AI, một khẩu lệnh một động tác, vươn một bàn tay ra. Giây tiếp theo, lòng bàn tay đã có thêm một viên ba thản mộc đã bóc vỏ. Đưa vật nhỏ vào miệng, quả thật rất thơm. Cúi đầu nhìn thấy Thời Duyệt đang mong đợi nhìn mình, Từ Họa mím môi ngượng ngùng cười khẽ: “Ăn rất ngon.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT