Triệu Tam nghe vậy thì gật mạnh đầu, nói hùa theo: “Cũng có thể là dùng việc cắt đứt quan hệ để uy hiếp. Nếu không chịu giao đồ trong tay ra thì sẽ thực sự không quản nữa. Đại phòng nhà đấy, quả nhiên ác độc, lại bắt nạt một quả phụ.”
Lúc này, gã ta lại có phần đồng tình với Trịnh Nguyệt Kiều rồi.
Đây là nhà mẹ đẻ kiểu gì vậy chứ, đã không giúp đỡ được chút nào, lại còn tính kế đống tài sản của người ta.
Mà nói đi cũng phải nói lại, vẫn là do nhị phòng quá mức yếu đuối, nếu đổi lại là người không dễ chọc, thì đại phòng cũng không dám có ý đồ gì.
“Trịnh Hữu Phúc kia thực sự chẳng có tiền đồ gì cả, bị đại phòng đè ép cả đời thôi. Người ta cơm ngon rượu say, cả nhà bọn họ thì khổ cực nai lưng ra làm đồng, chậc!”
Ngô Thành Đống nhếch miệng cười nói: “Không có tiền đồ mới tốt, vậy thì chúng ta làm việc mới thuận tiện hơn. Ngươi yên tâm, chỉ cần chuyện thành, thì sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.”
“Hì hì, lời này của Ngô ca quá khách sáo rồi. Huynh đệ chúng ta mà còn phân chia ta với ngươi sao, chuyện của Ngô ca cũng chính là chuyện của ta.” Triệu Tam vỗ ngực nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT