Lão gia tử không có ở đây, chỉ có một mình Khổng thị.
Nhìn thấy nàng tiến vào, trên mặt Khổng thị cũng chẳng có chút vui vẻ nào, chỉ lạnh nhạt hỏi: “Ngươi cũng biết chuyện rồi chứ, vậy ta hỏi ngươi một câu, có muốn trở về nhà mẹ đẻ hay không?”
Trịnh Nguyệt Kiều lắc đầu: “Không về.”
“Được, vậy sau này ngươi không còn là người nhà họ Trịnh ta nữa, về sau cũng đừng quay về cái nhà này nữa. Ta cũng sẽ quản lý chặt cả nhà lão nhị, không cho bọn chúng lui tới nhà ngươi nữa.”
“Cha mẹ ruột thịt làm sao có thể nói cắt là cắt, hơn nữa ta cũng không làm gì sai, không thể không nói lý như vậy được.”
“Ngươi còn không làm gì sai sao, ngỗ nghịch trưởng bối là bất hiếu, cắt đứt quan hệ là a gia người nói, nhất gia chi chủ đã lên tiếng, thì đó là đạo lý.”
Ý của lão gia tử Trịnh Nguyệt Kiều cũng hiểu được đôi chút. Đây là cảm thấy nàng chính là nguyên nhân của đống rắc rối này, nếu không xử lý quyết đoán một chút, e rằng sau này sẽ còn tiếp tục dây dưa không rõ, khiến cho quan hệ hai nhà càng thêm mâu thuẫn. Vì thế trực tiếp cắt đứt quan hệ, ngăn cách nàng với gia đình, vậy thì sẽ không còn ai nhớ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play