Vẻ mặt Tào thị xìu xuống.
Nếu nói về điều kiện trong nhà, kỳ thật không tệ, khá hơn phân nửa người trong thôn rồi.
Trịnh Hữu Tài làm chưởng quầy trong thành, mỗi tháng được hai lượng bạc cơ đấy. Trong nhà còn gieo trồng hai mươi sáu mẫu đất, thu hoạch hàng năm đều không ít, chỉ là những thứ đó đều nằm trong tay lão thái thái.
Nếu muốn cô nương trong thành gả cho người trong thôn, điều kiện này của nhà bọn họ quả thực không được. Nếu có thể có được cả đất cùng nhà bên chỗ Trịnh Nguyệt Kiều, có lẽ miễn cưỡng có thể nói chuyện được.
Chủ yếu là nếu cô nương nhà người ta gả qua đây, có căn nhà kia thì sẽ để cho hai đứa qua đó ở, không cần phải ở đây hầu hạ bà ta và lão thái thái, hẳn là đối phương sẽ càng thêm vui mừng.
“Chuyện này ta biết rồi, sẽ nhanh chóng thực hiện, con đừng có quản, không thể làm hỏng thanh danh của con được.”
Trịnh Kim Bảo gật đầu. Không cần hắn quản càng tốt, hắn lười để ý mấy việc như này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play