Trịnh Nguyệt Kiều nghĩ thầm, nếu nàng thực sự đưa đồ về nhà, vậy thì cũng chỉ có đại phòng bên đó là được hời, chia tới chỗ a cha a nương nàng chắc chỉ còn mấy cục xương, gặm cái là hết.
“Đường ca à, cô nương gả ra ngoài như bát nước hắt đi. Ta đây còn phải lo cho bản thân mình đã chứ, nếu ta sống không tốt, tìm đường ca đây xin giúp đỡ, không biết ngươi có chịu giúp ta hay không.”
Trịnh Kim Bảo nhất thời không nói được gì.
Bây giờ Trịnh Nguyệt Kiều là quả phụ, rất nhiều chuyện cần dựa vào nhà mẹ đẻ, hắn cũng không dám hứa hẹn gì, nhỡ sau này cứ dăm ba bữa lại chạy tới tìm hắn, vậy hắn sẽ phiền chết mất.
“Ta thấy ngươi bây giờ sống không tồi đâu, làm gì có chuyện phải dựa vào nhà mẹ đẻ chứ.”
“Đường ca, ngươi chỉ thấy thú rừng ta săn về, lại không nghĩ tới chuyện ngọn núi kia hung hiểm cỡ nào. Trong thôn nhiều nam nhân như thế, lại không có ai dám chạy vào núi, ngươi nói xem nguyên do là gì?”
Còn vì cái gì nữa, đương nhiên là vì trong núi nguy hiểm, ngay cả thợ săn Triệu lúc trước cũng bị thú rừng cắn bị thương kìa, người bình thường mà vào đó, có khi bị thú rừng ăn thịt luôn ấy chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT