Lại là một bàn đầy thịt được bưng lên.
Trịnh Nguyệt Kiều phần ra chút thịt thỏ, lại dùng lọ gốm đựng chút canh gà để riêng ra, những thứ này là phần cho Chu thị.
Sau đó ba người chụm đầu ăn cơm.
Mặc dù đã ăn thịt thỏ ba ngày liền, nhưng không ai cảm thấy ngấy. Bởi vì ban ngày hoạt động quá nhiều, nên sức ăn của ba người đều lớn, toàn bộ thức ăn cùng nước canh đều được ăn sạch sẽ.
“Những ngày thế này quả thực rquá tốt, cứ tiếp tục ăn như vậy thì ta sẽ lên cân mất.” Trịnh Hữu Phúc vuốt bụng nói.
“A cha, người phải làm ít đi một chút thì mới có thể béo lên được, ngày nào cũng làm nặng như thế làm sao có thể béo được.”
Trong nhà có hai mươi sáu mẫu đất, ban đầu chỉ có mười sáu mẫu thôi, mười mẫu được thêm dần vào sau này. Tất cả đất đai này đều do hai vợ chồng Trịnh Hữu Phúc làm. Mấy năm trước Trịnh lão đầu còn có thể xuống đồng giúp đỡ một phen, nhưng mấy năm nay, tuổi tác lớn dần thì không làm nổi nữa, có ra đồng cũng chỉ có thể làm giúp mấy chuyện nhẹ nhàng, nặng một chút là làm không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT