“Đệ không muốn làm với a cha đâu. Không phải đệ ngại vất vả, mà là do a cha bận quanh năm suốt tháng, thế mà trong tay không lấy ra được một đồng. Hì, a tỷ, đệ vẫn là theo a tỷ kiếm ăn đi thôi.”
Không nói có kiếm được tiền hay không, ít nhất là được ăn ngon, đi theo a tỷ có thịt ăn.
Nhà mẹ đẻ là tình huống gì, đương nhiên Trịnh Nguyệt Kiều hiểu rõ.
Trong nhà là lão thái thái Khổng thị quản gia, bán lương thực hoặc bất kỳ thứ gì, đều phải nộp lại đủ số vào tay bà ta. Trịnh Hữu Phúc lại là người thành thật, chưa bao giờ gian lận hoặc kiếm chênh lệch để đút túi riêng, vì thế cũng tạo thành hiện trạng trong tay không có một đồng như bây giờ.
“Đã biết, vậy về sau ngươi cứ đi theo ta kiếm ăn đi, nếu a nãi có ý kiến gì thì ngươi cứ lấy Trịnh Kim Bảo ra mà nói.”
Tên đường ca kia còn lớn hơn Ngân Bảo vài tuổi đấy, thế mà không làm việc tử tế, chỉ biết áp bức đứa nhỏ còn chưa đủ lớn thì có ích gì?
“Tỷ cứ yên tâm, chỗ a nãi đệ có thể lừa gạt cho qua được. Dù sao đệ vẫn còn nhỏ, chưa tính là lao động chính, cho dù xuống đồng cũng chẳng làm được bao nhiêu việc, a nãi sẽ không ý kiến gì cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT