Trước kia, nàng cũng không nỡ ăn bánh làm từ bột mì trắng, bình thường chỉ nấu chút cháo ngô ăn cho qua bữa là được. Chỉ là hiện giờ, suy nghĩ của nàng đã thay đổi. Có đồ ngon sao không ăn, giữ lại làm gì?
Lương thực trong nhà đủ cho nàng ăn mấy năm, thật sự không cần thiết phải tiết kiệm việc ăn uống.
Trịnh Ngân Bảo nhìn một xấp bánh còn tưởng sẽ ăn không hết, ai ngờ, sức ăn của a tỷ cậu bây giờ đã lớn hơn, một cái tiếp một cái, không bao lâu sau, đĩa đã trống không.
Đương nhiên cậu cũng ăn thêm không ít, tuy nói là ở nhà đã ăn rồi, nhưng canh suông nước lã, ăn vào bụng chẳng khác gì chưa ăn. Lúc này có mấy miếng bánh vào bụng, cậu mới thực sự cảm thấy no.
Vẫn là đồ ăn ở chỗ a tỷ cậu ngon hơn.
Sau khi ăn no, nàng dọn dẹp nhà cửa một chút, rải ngô cho gà vịt ăn, rồi lấy chút lá rau già thả vào chuồng cho chúng ăn.
Xong xuôi, nàng đóng cửa, dẫn theo đệ đệ mình vào núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play