Đúng vậy, đứa nhỏ này học được ở đâu?
Chu thị cũng cảm thấy thắc mắc. Nữ nhi của bà từ nhỏ đã không phải hạng người yếu ớt, nhưng cũng chưa tới mức có thể vào núi săn thú.
Thấy mọi người hỏi nguồn gốc, Trịnh Nguyệt Kiều không chút nghĩ ngợi đã trả lời: “Là do tên tỷ phu chết sớm kia của ngươi dạy ta đó. Hắn là người đọc sách, đầu óc thông minh, sau khi xem qua một quyền sách gọi là bí kíp võ công thì dạy lại cho ta. Sau khi ta học xong thì sức lực cũng lớn hơn, còn có thể săn thú nữa.”
Hai người Chu thị cùng Trịnh Ngân Bảo nghe vậy thì thán phục không thôi, cảm thấy người đọc sách đúng là khó lường.
Cậu nhóc mười mấy tuổi, đúng là giai đoạn hiếu động, cũng rất sùng bái kẻ mạnh, lúc này lại ấp úng cả nửa ngày mới nói: “A tỷ, có thể dạy đệ một chút không?”
“Đương nhiên là có thể. Ngươi là đệ đệ ruột của ta, ta không dạy ngươi thì dạy ai?” Đứa nhỏ Ngân Bảo này quả thực nên học chút gì đó.
Nghe được lời này, Trịnh Ngân Bảo lập tức vui sướng nhảy dựng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT