Lồng gà nàng muốn làm khác với những cái có sẵn trong thôn, phải làm lớn hơn.
Dù sao nàng cũng nuôi tới năm mươi con gà, hiện tại nhỏ không quá chiếm chỗ, chờ thêm vài tháng nửa, trưởng thành hết rồi thì sẽ chiếm khá nhiều diện tích.
Hơn nữa gà còn phải đẻ trứng, nếu bạ chỗ nào đẻ chỗ đấy thì nàng còn phải mất công đi nhặt. Nhặt được còn đỡ, nếu bị gà đạp vỡ hoặc mổ vỡ vậy thì phí phạm cỡ nào.
Nàng có từng luyện thư pháp và hội họa, nên hiện tại chỉ vẽ một cái lồng gà thì vẫn khá đơn giản, không mất quá nhiều thời gian, lồng gà trong suy nghĩ của nàng đã hiện ra trên giấy.
Đặt bút xuống, nàng nhìn ngắm bức tranh trên bàn mấy lần, cảm thấy khá hài lòng.
Đúng lúc này, tiếng đập cửa vang lên, nàng biết chắc là Trịnh Hữu Phúc tới, nên vội vàng đứng dậy đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra đã nhìn thấy nụ cười hàm hậu của Trịnh Hữu Phúc: “Nguyệt Kiều, a cha tới rồi.”
Chu thị cũng đi theo bên cạnh, lúc này bèn nói xen vào: “A cha con nghe nói con muốn làm lồng gà, nên cơm nước vừa xong đã buông bát đũa chạy qua. A nãi con đứng sau mắng chửi, ông ấy cũng không thèm quan tâm.”
Khổng thị ở nhà thường sẽ mắng vài câu, mắng nhiều quá nên mọi người đều nghe thành quen, không ai thèm để tâm, mặc cho bà ta mắng chửi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play