“Do ta nghĩ đám gà con này chưa chắc đã sống được hết, lại thêm trong số này có một phần là gà trống, tới lúc đó nuôi lớn rồi đem bán cũng được, không thì giết thịt, chỉ để lại gà mái có thể đẻ trứng để nuôi là được.”
“Những lời này cũng có lý, gà trống không đẻ trứng, nuôi chỉ tổ lãng phí lương thực, giết ăn cũng lãng phí, vẫn là đem bán lấy tiền thì tốt hơn. Là thẩm xem nhẹ tiểu nha đầu ngươi rồi, cũng rất biết tính toán đấy.”
Chu thẩm cười khen một câu, rồi lại chỉ vào giỏ trúc đựng vịt con, hỏi: “Ngươi mua nhiều vịt con như vậy, nuôi thế nào, phương diện này ta không có kinh nghiệm.”
“Trước cứ thả trong nhà, nuôi lớn chút thì dắt ra sông, ăn chút tôm chút cá gì đó, hẳn là không tốn bao nhiêu lương thực. Vịt cũng biết đẻ trứng, còn đắt hơn trứng gà nữa.”
Chu thẩm nghe xong thì suy ngẫm một lúc, rồi nói: “Nha đầu ngươi cũng rất biết suy nghĩ đấy. Cứ nuôi thử trước xem sao, nếu nuôi được, vậy thì ta cũng sẽ đi mua vài con vịt về nuôi. Nuôi gà là nuôi mà nuôi vịt cũng là nuôi, chủ yếu là có thể nhặt thêm vài trứng, ta cũng kiếm thêm được mấy đồng.”
Hai người nói chuyện tưng bừng khí thế, bên cạnh còn có người thỉnh thoảng nói xen đôi câu, nhìn qua giống như một nhóm nhỏ.
Hai vợ chồng Trịnh Nguyệt Nga lên thuyền lại không có ai để tâm tới.
Triệu Viễn Sơn là thợ săn, trong nhà lại nghèo nên không qua lại với bọn họ, cũng không có tiếng nói chung.
Thậm chí bởi vì hắn thường xuyên vào núi săn thú, nên luôn mang theo một thân máu tanh, mấy người nhát gan trong thôn nhìn thấy hắn đều lẩn đi thật xa, cảm thấy hắn sát khí quá nặng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT