Trịnh Nguyệt Nga đi dạo trong làng, hễ đi đến đâu cũng nghe người ta bàn tán về Trịnh Nguyệt Kiều. Nào là cá bán được bao nhiêu bạc, lúa trong ruộng thu hoạch được bao nhiêu cân, tóm lại là cuộc sống của người ta ngày càng khấm khá.
Đi một vòng quanh làng, trong đầu nàng ta chỉ toàn những chuyện về Trịnh Nguyệt Kiều, điều này khiến nàng ta cảm thấy khó chịu, không còn hứng thú đi dạo nữa, liền quay về nhà.
Về đến nhà, nàng ta lại càng bực mình hơn. Đàn gà mà nàng ta mua về nuôi trước đó, từ lúc mua về đến giờ đã chết mất không ít.
Có mười mấy con nuôi đến khi gần trưởng thành, nàng ta đã tưởng là có thể nuôi được rồi, nhưng một đêm nọ không biết dã thú ở đâu mò tới, cắn chết mất bảy tám con, số còn lại cũng lần lượt mất tích.
Đến giờ chỉ còn lại hai con gà, mà hai con này cũng là do nàng ta hết sức cẩn thận nuôi trong sân nên mới không gặp vấn đề gì.
Chỉ có điều, nuôi gà trong sân mà không có chuồng gà riêng, chúng chạy lung tung, bởi đất và ị phân khắp nơi. Nàng ta lại không phải người ưa dọn dẹp, nên bây giờ, cứ bước vào sân mà không cẩn thận là lại giẫm phải phân gà.
Nàng ta đã không còn hy vọng gì vào việc nuôi gà kiếm tiền. Nhìn thấy hai con gà này chỉ khiến nàng thêm bực bội. Nuôi chúng trong sân, chúng không tự đi tìm thức ăn mà hoàn toàn phụ thuộc vào nàng mang lương thực ra cho ăn. Thế nhưng lương thực trong nhà không tự trồng được, toàn phải mua bằng tiền, giờ lại phải chia ra để nuôi gà, thật không đáng chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT