Đối với một gia đình nông dân, có năm lượng bạc tiết kiệm thì cuộc sống cũng không tệ. Nhưng để đi một chuyến đến nha môn, số tiền này chẳng đáng là bao.
Nghĩ đến những người trong nha môn, ánh mắt nàng không khỏi lóe lên chút lạnh lùng, nhưng cuối cùng vẫn phải nén lại những suy nghĩ trong lòng.
Ở bất kỳ thời đại nào cũng có những quy tắc riêng, khi vào nha môn thì phải có bạc để lo lót, điều này dường như đã trở thành lệ. Chỉ là bóc lột dân chúng như vậy, vị quan huyện này cũng không phải là người tốt đẹp gì.
“Nguyệt Kiều, Nguyệt Kiều!”
Trịnh Hữu Phúc vội vàng chạy đến, phía sau còn có Chu thị và Trịnh Ngân Bảo.
Chu thị vừa nhìn thấy nàng, lập tức lao đến: “Nguyệt Kiều, sao số con lại khổ như vậy!” Rồi bà bắt đầu lau nước mắt.
Trịnh Nguyệt Kiều không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ: “A nương, chưa đến lúc phải khóc đâu, người đừng lo, con sẽ nghĩ cách để đưa Đại Tráng ra ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play