Trịnh Nguyệt Kiều thấy cậu lại gần, liền mở lời: “Ngân Bảo à, dạo này đệ có ra sông bắt cá, bắt tôm không?”
Trịnh Ngân Bảo lắc đầu: “Dạo này đệ làm gì có thời gian, dạo trước nhà mình xây nhà, đệ cũng hỗ trợ mà. Cha làm đồ gỗ, đệ cũng phải phụ một tay đến đi dạo trong thôn còn không có thời gian thì làm gì có thời gian mà đi bắt cá, bắt tôm!”
Nói xong, cậu quay sang nhìn Trịnh Nguyệt Kiều, hỏi: “Tỷ à, tỷ muốn ăn cá, ăn tôm sao?”
Nói xong, ánh mắt cậu còn không ngừng liếc nhìn bụng của Trịnh Nguyệt Kiều.
Trịnh Nguyệt Kiều sao có thể không hiểu ánh mắt đó, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười. Một tên nhóc chưa lớn như cậu mà đã hiểu những chuyện này sao?
“Nhìn linh tinh gì vậy, không phải như đệ nghĩ đâu.” Nàng lườm cậu một cái, rồi nói thêm: “Ta định nuôi ít cá, nếu đệ bắt được cá con thì mang đến cho ta”
“À, thì ra là vậy!” Trịnh Ngân Bảo cười hì hì, rồi ngay lập tức thắc mắc: “Tỷ định nuôi cá con ở đâu? Trong cái chum nước lớn ở nhà à? Chắc không nuôi được nhiều đâu. Để lát nữa đệ đi bắt cho.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play