Trịnh Đại Tráng đứng dậy, tới thư phòng cùng cậu.
Giờ Trịnh Ngân Bảo cũng biết một ít chữ, đều là do a tỷ dạy, cậu rút cuốn “Tam Tự Kinh” mà mình đang học ra khỏi giá sách, mở ra, chỉ vào những chữ trên đó nói: “Đọc cho đệ nghe thử.”
“Nhân chi sơ, tính bản thiện, tập tương cận, tính nãi thiên...” Trịnh Đại Tráng đọc một hơi không dừng.
Phần đầu là những gì Trịnh Ngân Bảo đã học qua, cậu cũng biết, phần sau cậu chưa học nên không biết, chỉ là Trịnh Đại Tráng có thể đọc ra, điều này đã đủ để khẳng định, người này thực sự biết chữ.
Trịnh Ngân Bảo ngạc nhiên đến mức há hốc miệng, mãi không khép lại được, sau một hồi lâu mới tỉnh hồn: “Đại Tráng ca, huynh nhớ được những chữ này, thì có nhớ gì về quá khứ không?”
Vừa biết võ vừa biết chữ, người như vậy không phải thường gặp, thường những người này xuất thân không đến nỗi tệ, nhà chắc chắn khá giả, không thiếu ăn uống mới có thể nuôi dạy con cái như vậy.
Trịnh Đại Tráng lắc đầu: “Những chữ này ta nhìn thấy là có thể nhận ra được, còn chuyện quá khứ, vẫn là không nhớ được gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play