Trịnh Nguyệt Nga lại về nhà mẹ đẻ lấy rau xanh, Tào thị thấy nàng ta lại về hái rau thì không nhịn được thở dài, nói: “Không phải đại ca con đã bảo con tự mình mở một khối đất ở cạnh nhà để trồng rau sao. Nếu trong nhà không có hạt giống rau thì qua đây ta đưa cho.”
Tuy rằng đất ruộng trong nhà đã cho người khác thuê, nhưng đất trồng rau của nhà mình vẫn phải do bản thân tự chăm sóc.
Bà ta chưa từng làm ruộng, cũng chẳng có đạo lý nào bắt bà ta phải ra làm ruộng ở cái tuổi đáng ra bà ta phải được hưởng phúc cả.
Vì thế việc này đương nhiên là rơi lên đầu con trai bà ta - Trịnh Kim Bảo, nhưng đứa nhỏ này lại không phải người có thể chịu khổ.
Tóm lại, hai đứa nhỏ đều tự xử lý đất trồng rau của mình đi thôi. Bên này, nhà họ đông người đã đủ vất vả cho Kim Bảo rồi.
Về phần nhà Trịnh Nguyệt Nga thì chỉ có hai người, muốn ăn rau hẳn cũng đơn giản.
Trịnh Nguyệt Nga trưng ra bản mặt đau khổ, nàng ta cũng chưa từng phải xuống ruộng, sao a nương nàng ta lại độc ác như vậy, thật sự muốn nàng ta tự mở đất trồng rau sao. Lúc trước nàng ta còn tưởng chỉ là nói chơi thôi chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play