“Cũng có thể là trước kia người thường xuyên vào núi, cho nên biết việc này.” Nàng nói một câu đúng trọng tâm.
Trịnh Đại Tráng không hiểu, hỏi: “Thường xuyên vào núi, không phải thợ săn sao?”
Trịnh Nguyệt Kiều không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào. Vào núi săn thú có thể là thợ săn, cũng có thể là những người yêu thích săn thú. Chỉ là càng nói thì càng không giải thích rõ được, thôi thì cứ coi như lúc trước hắn là một thợ săn đi.
“Ngươi nói rất có lý.”
Không muốn tiếp tục tranh luận về vấn đề này, nàng vươn tay chỉ con thỏ trong tay hắn: “Biết xử lý con mồi không?”
“Biết.” Trịnh Đại Tráng gật đầu.
“Được rồi, vậy ngươi đi xử lý con đã chết, con còn sống giữ lại đã, lát nữa ta lấy làm quà đưa sang nhà trưởng thôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT