Lúc này Trịnh Hữu Phúc mới lên tiếng: “Nếu chỉ hai ba ngày mà có thể mọc mầm cao bằng ngón út vậy thì nhanh thật. Trước kia vãi hạt giống ra đất, muốn cao được như vậy phải mất tới bảy tám ngày.”
Trịnh Nguyệt Kiều liền gật đầu nói: “Cũng khoảng từng đó ngày. Bởi vì nhiệt độ trong đất thấp nên mọc chậm hơn. Con ươm hạt giống ở nhà, nhiệt độ cao hơn chút, nên lớn cũng nhanh hơn.”
Trịnh Hữu Phúc không còn gì để nói nữa, gật đầu: “Vậy được rồi, con cứ thử đi, nếu không được thì sau này không được làm bậy nữa.”
“Đó là đương nhiên, đã thua thiệt một lần tất nhiên con không dám làm nữa đâu.” Trịnh Nguyệt Kiều ngoan ngoãn nói.
Trịnh Đại Tráng thấy nàng như vậy thì cảm giác mấy lời đó không đáng tin.
Nếu nàng đã lớn mật dám thử phương pháp gieo trồng mới, thì có thể thấy nàng không phải là một người thành thật, cho dù lần này không được, không chừng sang năm sẽ thử lại lần nữa.
Nhưng mà như thế cũng không phải chuyện gì xấu, rất nhiều thay đổi đều được tạo ra nhờ những thử nghiệm không ngừng này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT