“Hì hì, thúc à, ta đây là do làm việc từ nhỏ mà luyện ra được, hơn nữa gần đầy còn được ăn ngon nữa, nên sức lực lại càng lớn hơn.” Nàng nói xong thì siết nắm tay.
Lời vừa dứt, ông chủ đối diện không khỏi lộ vẻ mặt hâm mộ.
Trong thôn có người nào không biết, bây giờ nàng đã có thể vào núi săn thú, dã vật săn được cũng nỡ để nhà ăn, nghe nói mỗi ngày đều ăn thịt hầm đấy. Ăn ngon đương nhiên cũng có khí lực lớn rồi, bảo sao nàng làm việc lại nhanh chóng tới vậy.
“Rất có lý nha, ta phải về nói chuyện với thím của ngươi mới được, bảo bà ấy đừng có keo kiệt như thế, tốt xấu gì thì hiện tại cũng đang làm việc tốn sức, phải cho ăn chút thịt chứ.”
“Ha ha, vậy thì thúc phải nói chuyện tốt với thím rồi.”
Trịnh Nguyệt Kiều cười ha ha nói.
Có rất nhiều nhà trong thôn sống thực sự rất tiết kiệm, không phải là không có tiền, mà là không nỡ tiêu tiền. Giống như lão thái thái Khổng thị ở nhà cũ, đại khái là vì trước kia từng trải qua nạn đói, nên hiện tại dù đã có điều kiện hơn, nhưng vẫn muốn sống tiết kiệm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play