Thấy vậy, Trịnh Nguyệt Kiều bèn nói: “Ngươi ở nhà cũng vẫn có việc mà. Thấy gà này không, phải cho chúng nó ăn, có thể hái rau già, rau héo trong vườn về, cắt nát ném cho chúng ăn. Còn đám vịt này nữa, hiện tại đã nuôi lớn rồi, ngươi xua đám vịt này tới bờ sông, để chúng nó tự bắt cá tôm trong sông ăn.”
Nghe nàng nói vậy, chân mày Trịnh Đại Tráng mới giãn ra, có sắp xếp việc làm cho hắn là được rồi.
Trịnh Ngân Bảo lại thật sự tiến tới bên chuồng gà, chuồng vịt xem xét, trên mặt lập tức lộ vẻ ngạc nhiên: “A tỷ, đám gà vịt này mua về cũng chỉ mới nửa tháng mà nhỉ, sao lại lớn nhanh như vậy?”.
Trước kia cậu chưa từng để tâm tới quá trình trưởng thành của gà vịt, nhưng đám gà vịt nhà a tỷ quả thực lớn rất nhanh, mới có nửa tháng thôi mà đã phổng phao hết cả rồi.
“Chắc là được ăn no cho nên mới lớn nhanh đó. Mỗi ngày ta đều cho chúng ăn ba bữa, tới heo ăn ba bữa cũng có thể lớn nhanh, thì gà vịt cũng giống như vậy thôi.”
“Là vậy sao, cho gia súc ăn thì cũng phải cho chúng được ăn no, ăn no mới mau lớn được.” Trịnh Ngân Bảo lại không cảm thấy có gì không ổn.
Trong nhà a tỷ không thiếu lương thực, mỗi ngày cho ăn nhiều hơn người ta một chút cũng là bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT