Hái rau không phải công việc gì tốn sức, vườn rau ở ngay bên cạnh nhà, cũng không mất công đi lại, nên Trịnh Kim Bảo đáp lại rồi đi ra ngoài cửa.
Lúc này, Trịnh Nguyệt Nga lại cũng gọi với theo: “Đại ca, rổ rau của muội ở đây, huynh hải giúp muội một ít đi, lát nữa muội mang về luôn.”
Trịnh Kim Bảo liền cầm rổ rau của nàng ta lên, nhưng lập tức phản ứng lại, nói: “Ta nói này, người không thể tự mình mở một khối đất trồng rau ở nhà hả. Nam nhân nhà ngươi cũng không phải là không còn sức lực, sao lần nào cũng về nhà hái rau là sao. Trước kia không sao, đều là do nhị thúc chăm sóc đất trồng rau. Còn sau này là do ta phải chăm sóc đất trồng rau, ngươi muốn làm ta mệt chết à, nhà chúng ta ăn còn chưa đủ, sao phải cõng thêm cả nhà các ngươi nữa.”
Không phải hắn ta bỏ công thì hẳn ta không thèm quan tâm, còn sau này, toàn bộ đều là do hắn ta vất vả chăm sóc, há có thể không so đo.
Trịnh Nguyệt Nga hoàn toàn không ngờ hắn ta lại nói ra lời như vậy, đứng ngẩn ra, sau đó thì cãi lại.
“Đại ca à, cũng chỉ là mấy ngọn rau xanh mà thôi, ngươi đừng có nhỏ mọn như vậy chứ. Hơn nữa ta cũng có mang dã vật về cho nhà mà, đâu tính là lấy miễn phí đâu.”
“Đó là mấy ngọn thôi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT