Mấy ngày nay hắn ra ngoài đi lại cũng cố ý hoạt động thân thể.
Trịnh Nguyệt Kiều còn hiểu rõ tình trạng thân thể của hắn hơn chính bản thân hắn nữa, nên lắc đầu nói: “Vẫn phải tĩnh dưỡng thêm mấy ngày nữa nhưng nếu người thật sự là nhàn sắp hỏng, thì có thể ở nhà, phụ giúp một vài công việc nhẹ nhàng.”
Vừa nghe được có việc cho mình làm, bản thân không còn là ăn không ngồi rồi nữa, Trịnh Đại Tráng nhẹ thở ra.
Hắn không để bụng chuyện người khác nói mình là ăn xin, dù sao hắn cũng chẳng nhớ rõ chuyện lúc trước, nhưng nếu cứ ở nhà ăn không ngồi rồi thì hắn không thể chịu được.
------
Tào thị bưng một chậu quần áo mới giặt sạch quay về, chuẩn bị phơi ở sân.
Lúc này, Trịnh Kim Bảo từ bên ngoài chạy vào, vừa nhìn thấy bà ta thì đã hô to: “A nương, đã nấu cơm xong chưa, con đói bụng rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT